XIN BẤM CHUỘT ÐỂ SANG TRANG THƠ ÐƯỜNG & TRANH TÀU tập 2 XIN BẤM CHUỘT ÐỂ SANG TRANG Xin bấm chuột để sang trang
Bài 1 ĐỘ HÁN GIANG TỐNG CHI VẤN Lãnh ngoại âm thư đoạn, Kinh đông phục lịch xuân. Cận hương tình cánh khiếp, Bất cảm vấn lai nhân. QUA SÔNG HÁN NGUYỄN PHƯỚC HẬU Ngoài ải, bặt thư nhà Đông qua xuân về lại Gần quê, lòng kinh hãi Chẳng dám hỏi người qua. 宋之問
Bài 2 BIÊN TỪ TRƯƠNG KÍNH TRUNG Ngũ nguyên xuân sắc cựu lai trì, 張敬忠 Nhị nguyệt thuỳ dương vị quải ti. Tức kim hà bạn băng khai nhật, Chính thị Trường An hoa lạc thì. BÀI TỪ BIÊN ẢI KHÔNG RÕ TÊN Ngũ Nguyên xuân muộn từ xưa, Tháng hai còn rét, liễu chưa buông mành Giờ đây tan giá mặt doành Trường An chính lúc khắp thành hoa rơi. 張敬忠
Bài 3 孟浩然
HẠ NHẬT NAM ÐÌNH HOÀI TÂN ÐẠI MẠNH HẠO NHIÊN Sơn quang hốt tây lạc, Trì nguyệt tiệm đông thướng. Tán phát thừa tịch lương, Khai hiên ngọa nhàn sưởng. Hà phong tống hương khí, Trúc lộ trích thanh hưởng. Dục thủ minh cầm đàn, Hận vô tri âm thưởng. Cảm thử hoài cố nhân, Chung tiêu lao mộng tưởng. NGÀY HÈ Ở ÐÌNH NAM NHỚ TÂN ÐẠI TRẦN TRỌNG KIM Bóng dâu bỗng xế non đoài, Phía đông trăng mọc mé ngoài hồ kia. Xõa đầu hóng mát đêm khuya, Cửa hiên mở rộng, sân hè nằm chơi. Gió sen thơm ngát đưa hơi, Cành tre thánh thót sương rơi giọt thầm. Giải buồn muốn gảy đàn cầm, Ngậm ngùi nỗi thấy tri âm vắng người. Trạnh lòng nhớ bạn xa xôi, Nửa đêm vật vã, bồi hồi chiêm bao.
Bài 4 王昌齡 PHÙ DUNG LÂU TỐNG TÂN TIỆM VƯƠNG XƯƠNG LINH Hàn vũ liên giang dạ nhập Ngô Bình minh tống khách Sở sơn cô. Lạc Dương thân hữu như tương vấn, Nhất phiến băng tâm tại ngọc hồ. TIỄN TÂN TIỆM NƠI LẦU PHÙ DUNG TRẦN TRỌNG KIM Đang đêm mưa lạnh vào Ngô, Sáng ngày đưa khách, núi cô trập trùng. Lạc Dương bầu bạn hỏi cùng, Băng tâm một mảnh ở trong ngọc hồ. 王昌齡
Bài 5 王 維 TỐNG NGUYÊN NHỊ SỨ AN TÂY VƯƠNG DUY Vị Thành triêu vũ ấp khinh trần, Khách xá thanh thanh liễu sắc tân. Khuyến quân cánh tận nhất bôi tửu, Tây xuất Dương Quan vô cố nhân. TIỄN NGUYÊN NHỊ ÐI SỨ AN TÂY LÊ NGUYỄN LƯU Vị Thành mưa nén bụi tinh mơ Quán khách xanh rờn sắc liễu tơ Chén rượu này xin người uống cạn Dương Quan ra đó bạn đâu chờ ! 王 維
Bài 6 李 白 VỌNG LƯ SƠN BỌC BỐ LÝ BẠCH Nhật chiếu Hương Lư sinh tử yên, Dao khan bạo bố quải tiền xuyên. Phi lưu trực hạ tam thiên xích, Nghi thị ngân hà lạc cửu thiên. XEM DÒNG THÁC Ở NÚI LƯ TƯƠNG NHƯ Nắng rọi Hương Lô khói tía bay, Xa trông dòng thác trước sông này: Nước bay thẳng xuống ba nghìn thước, Tưởng dải Ngân Hà tuột khỏi mây. 李 白
Bài 7 李 白 KIM LĂNG TỬU TỨ LƯU BIỆT LÝ BẠCH Phong xúy liễu hoa mãn điếm hương Ngô cơ áp tửu hoán khách thường Kim lăng tử đệ lai tương tống Dục hành bất hành các tận thương Thỉnh quân thí vấn đông lưu thủy Biệt ý dữ chi thùy đoản trường ? TỪ BIỆT QUÁN RƯỢU KIM LĂNG KHƯƠNG HỮU DỤNG Quán ngạt ngào hương gió liễu bay, Cô hàng rượu đẹp ép người say. Kim Lăng bạn trẻ ra đưa tiễn, Kẻ ở người đi cạn chén đầy. Nhờ ai hỏi nước Trường Giang thử, Nước ấy tình kia ai vắn dài ? 李 白
Bài 8 TRƯỜNG CAN KHÚC THÔI HIỆU Quân gia hà xứ trú ? Thiếp trú tại Hoành Đường. Đình thuyền tạm tá vấn, Hoặc khủng thị đồng hương. Gia lâm Cửu Giang thủy, Lai khứ Cửu Giang trắc. Đồng thị Trường Can nhân, Tự tiểu bất tương thức. KHÚC HÁT TRƯỜNG CAN NGÔ TẤT TỐ Nhà chàng đâu tá, chàng ơi, Nhà em đậu ở phía ngoài Đê Ngang. Dừng thuyền hỏi chuyện nào chàng, Đôi ta may ở cùng làng cũng nên. Nhà anh ở bến Cửu Giang, Bên con sông ấy anh thường lại qua. Trường Can cùng quán đôi ta, Xa nhau từ nhỏ hóa ra lạnh lùng. 崔 顥
Bài 9 ÐÀO HOA KHÊ TRƯƠNG HÚC Ẩn ẩn phi kiều cách dã yên, Thạch ky tây bạn vấn ngư thuyền Đào hoa tận nhật tùy lưu thủy Động tại thanh khê hà xứ biên SUỐI HOA ÐÀO KHƯƠNG HỮU DỤNG Thấp thoáng cầu treo cách khói đồng, Bờ tây ghềnh đá hỏi ngư ông. Hoa đào trôi mãi theo dòng nước ; Động ở bên nào mé suối trong ? 張 旭
Bài 10 戎 昱 DI GIA BIỆT HỒ THƯỢNG NHUNG DỤC Hảo khứ xuân phong hồ thượng đình, Liễu điều đằng mạn hệ li tình. Hoàng oanh cửu trú hồn tương thức, Dục biệt tần đề tứ ngũ thanh. RỜI NHÀ TỪ BIỆT TRÊN HỒ HẢI ÐÀ Hồ im lồng lộng gió xuân xanh Cành liễu dây leo quấn quít tình Ở đấy oanh vàng thân thiết lắm Biệt ly còn vọng tiếng kêu lành. 戎 昱
Bài 11 適 高 TRỪ DẠ TÁC CAO THÍCH Lữ quán hàn đăng độc bất miên, Khách tâm hà sự chuyển thê nhiên ? Cố hương kim dạ tư thiên lí, Sương mấn minh triêu hựu nhất niên. BÀI THƠ ÐÊM TRỪ TỊCH KHƯƠNG HỮU DỤNG Quán trọ đèn côi giấc chẳng thành Về đâu lòng khách những buồn tênh! Quê nhà ngàn dặm đêm nay nhớ Mai, một năm thêm, bạc tóc mình. 高 適
Bài 12 杜 甫 XUÂN DẠ HỈ VŨ ÐỖ PHỦ Hảo vũ tri thời tiết, Đương xuân nãi phát sinh. Tùy phong tiềm nhập dạ, Nhuận vật tế vô thanh. Dã kính vân câu hắc, Giang thuyền hỏa độc minh. Hiểu khan hồng thấp xứ, Hoa trọng Cẩm Giang thành. MƯA VUI ÐÊM XUÂN BÙI KHÁNH ÐẢN Trận mưa hợp tiết, đẹp thay Lại thêm cảnh sắc đương ngày xuân tươi Bay theo gió thổi canh dài Thấm nhuần mọi vật lặng rơi khắp miền Đường đồng rợp bóng mây đen Thuyền ai thấp thoáng ngọn đèn trên sông Sáng xem đất ướt, hoa hồng, Muôn cành nặng trĩu khắp vùng Cẩm Quan 杜 甫
Bài 13 杜 甫
MAO ỐC VỊ THU PHONG SỞ PHÁ CA Bát nguyệt thu cao phong nộ hào, Quyện ngã ốc thượng tam trùng mao. Mao phi độ giang sái giang giao : Cao giả quải quyến trường lâm sảo, Hạ giả phiêu chuyển trần đường ảo. Nam thôn quần đồng khi ngã lão vô lực, Nhẫn năng đối diện vi đạo tặc. Công nhiên bão mao nhập trúc khứ, Thần tiêu khẩu táo hô bất đắc, Qui lai ỷ trượng tự thán tức. Ngạ khoảnh phong định vân hắc sắc, Thu thiên mạc mạc hướng hôn hắc. Bố khâm đa niên lãnh tự thiết, Kiều nhi ố ngọa đạp lí liệt. Sàng đầu ốc lậu vô can xứ, Vũ cước như ma vị đoạn tuyệt. Tự kinh táng loạn thiếu thụy miên, Trường dạ chiêm thấp hà do triệt ? An đắc quảng hạ thiên vạn gian, Đại tí thiên hạ hàn sĩ câu hoan nhan, Phong vũ bất động an như san ? Ô hô ! Hà thời nhãn tiền đột ngột kiến thử ốc ? Ngô lư độc phá thụ đống tử diệc túc. Đỗ Phủ BÀI CA NHÀ TRANH BỊ GIÓ THU PHÁ Tháng tám, trời cao, gió thu gào, Thổi tung mái nhà, cuốn tranh pheo. Tranh bay qua sông, rơi lao xao; Cao thì trên rừng treo vắt vẻo, Thấp thì phơ phất chìm trong ao. Lũ trẻ xóm nam khinh ta già không sức, Nỡ lòng ngang nhiên làm trộm giặc; Ôm bừa cỏ tranh vào trong trúc. Rát cổ, bỏng họng kêu không được; Trở về, chống gậy mà tấm tắc. Phút chốc, gió yên mây như mực; Chiều đến, trời thu đen bát ngát. Chăn vải lâu năm lạnh như sắt, Con thơ khó ngủ, đạp rách nát. Ðầu giường, mái dột, khắp nơi ướt; Mưa nhiều như gai, vết chưa nhạt. Từ khi loạn lạc, ít ngủ ngon; Ðêm dài ướt đẫm, làm sao bớt! Mong sao nhà lớn có ngàn gian, Giúp cho hàn sĩ trên đời đều hân hoan, Gió mưa chẳng đọng, vững như non! Hỡi ôi, bao giờ thấy được nhà cao này trước mắt; Nhà mình có vỡ, chết rét, cũng thỏa lòng! Trần Trọng San
Thực hiện : Trang web Lều Xưa http://www.oldcottage.net